Hắn sợ Triệu Hổ giết đến hăng say, một đao chém chết Khải Lạc Tư. Đó là công lao lớn nhất, lại càng là chìa khóa mở ra mọi bí mật của người ngoại quốc.
Triệu Hổ giữa đám người nghe thấy tiếng Chu Năng hô hoán, hắn một cước đá bay một tên quân quan ngoại quốc toan phản kháng, lau vệt máu trên mặt, cười toe toét: “Biết rồi! Lắm lời!”
Hắn liếc mắt một cái, lập tức khóa chặt mục tiêu là gã đàn ông tóc vàng đang mặc quân phục tướng lĩnh hoa lệ, nhưng giờ mặt như tro tàn, tê liệt ngồi bệt trên cầu tàu.
“Chính là ngươi!”




